Xem giọng nói trong nhân tướng học

Âm thanh trong nhân tướng học cũng như môn học đóng một vai trò trọng yếu, giúp biết được rất nhiều về con người trên nhiều bình diện. Do đó, cổ tướng học đặc biệt chú trọng đến phần xem tướng âm thanh.

Nhà tướng học tông sư đời Tống là Mã Môi đã nói: “Tướng pháp thường thừa lấy âm thanh làm chủ”. Một nhà tướng học nổi tiếng khác là Đạt Ma thiền sư của Thiếu Lâm Tự trong phần yếu quyết căn bản để thẩm địunh hoàn hảo hay khuyết điểm tổng quát của con người cũng nói “Cầu toàn lại thanh âm”. Tuy nhiên, vì phần này có tính cách trừu tượng và rất khó lĩnh hội, nên soạn giả nghĩ rằng tại đây chỉ nêu ra những điểm khái quát tối cằn thiết và dễ nhận thấy nhất. Chúng ta hầu hết đều đã mặc nhiên công nhận là giọng đàn ông hoặc con trai khác với giọng nói đàn bà. Sự khác biết về gióng nói đó, chúng ra cảm nhận thấy dễ dàng, nhưng miêu tả ra cho rành mạch.

Do đó, điểm khái quát nhất, đàn ông phải có giọng nói đàn ông và đàn bà phải có giọng nói đàn bà. Những người âm thanh thuận theo định luật đó hầu hết là những người được coi là bình thường về âm điệu tổng quát. trái lại, đàn ông mà có giọng đàn bà hay đàn bà mà có giọng đàn ông thì vận mệnh thường hay bị lận đận về mặt tình cảm.

Đàn ông có giọng đàn bà phần lớn đều khó thành đạt được sự nghiệp. Hãn hữu lắn mớii được. phú quý trunng bình.

Ngoài điều kiện tiên quyết đó, còn có điều kiện thứ hai đi kèm là: Giọng đàn ông phải mạnh mẽ, rắn rỏi trong sáng.

Nhưng nếu âm thanh đàn ông, tuy mạnh mẽ mà khô khan, lớn mà không có tiếng vang, hoặc gióng lớn mà nhịp nói quá nhanh gần như nuốt tiếng đó thì là tướng xấu. Các điểm khác trên khuôn mặt, hoặc cơ thể mà hoàn hảo thì sự khuyết điểm của âm thanh bịn coi là phát tướng. Nặng nghẹ tuỳ theo trường hợp,  nặng thì sự nghiệp bất thành hoặc chết yếu, nhẹ thì sóng gió liên miên hoặc tai hoạ trong công danh sự nghiệp.

Tóm lại, âm thanh dù nam hay nữ phải trong trẻo, có âm lượng đầy đủ, có âm lượng đầy đủ, phát từ lồng ngực (Đan điền) chứ không nên phì phào đầu môi chót lưỡi (ý nói tiếng không ra âm lượng, hụt hơi). Có loại âm thanh thượng thừa kể trên đều cho diện mạo không được sáng sủa khôi ngôi thì cũng có thể sống cuộc sống an nhà bình dị.

Ngược lại mặt mũi khôi ngô tuấn tú, thân hình phì nộn mà tiếng nói bị phá, bị liệt cách. Đại khái thê thảm như tiếng vượn hú, buồn tẻ như tiếng dế hoặc cuồng loạn như tiếng chó sủa trăng, đều là những điểm bất thường. nếu tướng mạo đã không ra gì mà còn gặp phải đoán là vận mệnh dó không bao giờ khá được.

Ngoài sự thanh lọc của âm thanh xét một cách tổng quát, ta còn phải lưu ý mỗi loại người điển hình (Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ) cần thích hợp với loại âm thanh tương ứng trước khi xét đến vấn đề âm thanh hùng tráng hay nhu nhược, thanh hay trọc. Phàm hình người nào hợp với âm thanh tính cách của người đó, chưa từng bấn bách, hà tiện bao giờ.

Người xảo quyệt: thường có của chỉ và sắc mặt thay đổi nhanh chóng như một diễn viên. Ăn nói chậm chạp như muốn nuốt từng câu nói, vì họ đang cần lời nói khéo léo, tìm cách ứng xử thích hợp với môi trường xung quanh.

Họ thuộc người gian manh, lừa đảo, có nhiều âm mưu, và lúc nào cũng giả nhân giả nghĩa, thích nịng hót mọi người.

  • Kẻ tiểu nhân: có dáng đi rón ré, thường chậm chạp theo cung cách tiến thoái lưỡng nam. Khi nói chuyện môi dính không thấy hở răng, giọng nói nhẹ và rụt rè nhưng không rõ ràng. Khi nhìn đối tượng, khong dám nhìn trực diện.
  • Kẻ lừa đảo: tiếng nói rổn rang, đầy tự tin, nhằm áp đảo đối tượng: nhưng tròng mắt lúc đó dường như muốn lồi ra, đôi tay nắm chặt lại, vì họ dùng nghiều nghị lực, sự ca đảm để làm tốt vai diễn, nhưng nếu gặp n gười có nhân diện mạnh đưa mắt bắt gặp, tức khắc họ giọng nói và cáo lui.
  • Khi nói chuyện với người khác, ngón tay cái đút vào các ngón khác, là người có tính keo kiệt bủn xỉn
  • Vừa nói vùa hoa tay: bộc trực, ít suy nghĩa.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *